Simon & Garfunkel were an American folk rock duo consisting of singer-songwriter Paul Simon and singer Art Garfunkel. They were one of the best-selling music groups of the 1960s and became counterculture icons of the decade's social revolution, alongside artists such as the Beatles, the Beach Boys, and Bob Dylan. Their biggest hits - including "The Sound of Silence" (1964), "Mrs. Robinson" (1968), "Bridge over Troubled Water" (1969), and "The Boxer" (1969) - reached number one on singles charts worldwide. Their often rocky relationship led to artistic disagreements, which resulted in their breakup in 1970. Their final studio record, Bridge over Troubled Water (released in January of that year), was their most successful, becoming one of the world's best-selling albums. Since their split in 1970 they have reunited several times, most famously in 1981 for the "The Concert in Central Park", which attracted more than 500,000 people, the seventh-largest concert attendance in history.
I am just a poor boy though my story's seldom told
Tôi chỉ là một thanh niên nghèo nàn vì vậy chuyện của tôi ít khi được kể
I have squandered my resistance
Tôi đã tiêu hoang phí sức lực của mình
For a pocketful of mumbles such are promises
Cho những lời nói lầm bầm trêu ghẹo như những lời hứa suông
All lies and jest
Lời lừa dối và bỡn cợt
Still, a man hears what he wants to hear and disregards the rest
Tuy nhiên, con người chỉ lắng nghe những gì muốn nghe và chẳng hề đếm xỉa đến những điều khác
When I left my home and my family
Khi tôi rời khỏi nhà và từ bỏ gia đình của tôi
I was no more than a boy in the company of strangers
Thì tôi không còn là một cậu bé giữa nhóm người xa lạ
In the quiet of a railway station running scared
Trong sự yên lặng của một ga tàu hỏa hẻo lánh tôi sợ hãi bỏ chạy
Laying low, seeking out the poorer quarters
Nằm ép xuống để trốn, rồi tìm sự giúp đỡ
Where the ragged people go
Ở những chỗ mà người nghèo đói đến
Looking for the places only they would know
Kiếm những nơi chỉ những người nghèo đói biết
Asking only workman's wages
Chỉ mong đồng lương ít ỏi
I come looking for a job but I get no offers
Tôi đi tìm việc làm nhưng không ai nhận
Just a come-on from the whores on Seventh Avenue
Chỉ có những cô gái điếm trên Đường số 7
I do declare there were times when I was so lonesome
Chào mời vẫy gọi tôi lúc ấy tôi cảm thấy mình quá cô đơn
I took some comfort there
Nên tôi đã hưởng thụ với họ
Then I'm laying out my winter clothes and wishing I was gone
Rồi tôi cởi bỏ áo ấm ra và ước rằng
Going home, where the New York City winters aren't bleeding me
Trở về nhà, nơi mùa đông ở thành phố New York không làm tôi lạnh cóng
Leading me to going home
Mà dẫn dắt tôi quay về nhà
In the clearing stands a boxer and a fighter by his trade
Như một đấu sĩ quyền anh đứng giữa khoảng trống mênh mông đối mặt cùng một đấu thủ quyền anh chuyên nghiệp khác
And he carries the remainders
Anh ta chịu đựng và nhớ rất rõ
Of every glove that laid him down and cut him till he cried out
Từng cú đấm hạ gục anh ta hoặc làm anh ta đau đớn đến hét lên
In his anger and his shame
Trong sự giận dữ và xấu hổ
“I am leaving, I am leaving”
“Tôi chịu thua, tôi chịu thua”
But the fighter still remains, still remains
Nhưng đấu sĩ chuyên nghiệp vẫn tiếp tục đánh tới tấp